1 A sabedoria já edificou a sua casa, já lavrou as suas sete colunas.
2 Já abateu os seus animais e misturou o seu vinho, e já preparou a sua mesa.
3 Já ordenou às suas criadas, e está convidando desde as alturas da cidade, dizendo:
4 Quem é simples, volte-se para cá. Aos faltos de senso diz:
5 Vinde, comei do meu pão, e bebei do vinho que tenho misturado.
6 Deixai os insensatos e vivei; e andai pelo caminho do entendimento.
7 O que repreende o escarnecedor, toma afronta para si; e o que censura o ímpio recebe a sua mancha.
8 Não repreendas o escarnecedor, para que não te odeie; repreende o sábio, e ele te amará.
9 Dá instrução ao sábio, e ele se fará mais sábio; ensina o justo e ele aumentará em doutrina.
10 O temor do Senhor é o princípio da sabedoria, e o conhecimento do Santo a prudência.
11 Porque por meu intermédio se multiplicam os teus dias, e anos de vida se te aumentarão.
12 Se fores sábio, para ti serás sábio; e, se fores escarnecedor, só tu o suportarás.
13 A mulher louca é alvoroçadora; é simples e nada sabe.
14 Assenta-se à porta da sua casa numa cadeira, nas alturas da cidade,
15 E põe-se a chamar aos que vão pelo caminho, e que passam reto pelas veredas, dizendo:
16 Quem é simples, volte-se para cá. E aos faltos de entendimento ela diz:
17 As águas roubadas são doces, e o pão tomado às escondidas é agradável.
18 Mas não sabem que ali estão os mortos; os seus convidados estão nas profundezas do inferno.
1 Sự khôn ngoan đã xây dựng nhà mình; Tạc thành bảy cây trụ của người;
2 Giết các con thú mình, pha rượu nho mình, Và dọn bàn tiệc mình rồi.
3 Người đã sai các tớ gái mình đi; Ở trên các nơi cao của thành người la rằng:
4 Ai ngu dốt, hãy rút vào đấy; Với kẻ thiếu trí hiểu, sự khôn ngoan nói rằng:
5 Hãy đến ăn bánh của ta, Và uống rượu ta đã pha lộn.
6 Khá bỏ sự ngây dại đi, thì sẽ được sống; Hãy đi theo con đường thông sáng.
7 Ai trách dạy kẻ nhạo báng mắc phải điều sỉ nhục, Ai quở kẻ hung ác bị điếm ố.
8 Chớ trách kẻ nhạo báng, e nó ghét con; Hãy trách người khôn ngoan, thì người sẽ yêu mến con.
9 Hãy khuyên giáo người khôn ngoan, thì người sẽ được nên khôn ngoan hơn; Khá dạy dỗ người công bình, thì người sẽ thêm tri thức nữa.
10 Kính sợ Đức Giê-hô-va, ấy là khởi đầu sự khôn ngoan; Sự nhìn biết Đấng Thánh, đó là sự thông sáng.
11 Vì nhờ ta, các ngày con sẽ được thêm nhiều lên, Và các năm tuổi con sẽ đặng gia tăng.
12 Nếu con khôn ngoan, thì có ích cho chính mình con; Nếu con nhạo báng, tất một mình con phải gánh lấy.
13 Đờn bà điên cuồng hay la lối, Nàng là ngu muội chẳng biết chi cả.
14 Nàng ngồi nơi cửa nhà mình, Trên một cái ghế tại nơi cao của thành,
15 Đặng kêu gọi những kẻ đi đường, Tức những kẻ đi thẳng đường mình mà rằng:
16 Ai ngu dốt hãy rút vào đây; Và nàng nói với kẻ thiếu trí hiểu rằng:
17 Nước ăn cắp lấy làm ngọt ngào, Bánh ăn vụng là ngon thay.
18 Những người chẳng biết rằng kẻ chết ở đó, Và những người khách của nàng đều ở dưới chốn sâu của âm phủ.