1 Und der HErr antwortete Hiob aus einem Wetter und sprach:

2 Wer ist der, der so fehlet in der Weisheit und redet so mit Unverstand?

3 Gürte deine Lenden wie ein Mann; ich will dich fragen, lehre mich!

4 Wo warest du, da ich die Erde gründete? Sage mir‘s, bist du so klug?

5 Weißt du, wer ihr das Maß gesetzt hat, oder wer über sie eine Richtschnur gezogen hat?

6 Oder worauf stehen ihre Füße versenket? Oder wer hat ihr einen Eckstein gelegt,

7 da mich die Morgensterne miteinander lobeten, und jauchzeten alle Kinder Gottes?

8 Wer hat das Meer mit seinen Türen verschlossen, da es herausbrach wie aus Mutterleibe,

9 da ich‘s mit Wolken kleidete und in Dunkel einwickelte, wie in Windeln,

10 da ich ihm den Lauf brach mit meinem Damm und setzte ihm Riegel und Tür

11 und sprach: Bis hieher sollst du kommen und nicht weiter; hie sollen sich legen deine stolzen Wellen!?

12 Hast du bei deiner Zeit dem Morgen geboten und der Morgenröte ihren Ort gezeiget,

13 daß die Ecken der Erde gefasset und die GOttlosen herausgeschüttelt würden?

14 Das Siegel wird sich wandeln wie Leimen, und sie stehen wie ein Kleid.

15 Und den GOttlosen wird ihr Licht genommen werden; und der Arm der Hoffärtigen wird zerbrochen werden.

16 Bist du in den Grund des Meers kommen und hast in den Fußtapfen der Tiefen gewandelt?

17 Haben sich dir des Todes Tore je aufgetan? Oder hast du gesehen die Tore der Finsternis?

18 Hast du vernommen, wie breit die Erde sei? Sage an, weißt du solches alles?

19 Welches ist der Weg, da das Licht wohnet, und welches sei der Finsternis Stätte,

20 daß du mögest abnehmen seine Grenze und merken den Pfad zu seinem Hause?

21 Wußtest du, daß du zu der Zeit solltest geboren werden und wieviel deiner Tage sein würden?

22 Bist du gewesen, da der Schnee herkommt, oder hast du gesehen, wo der Hagel herkommt,

23 die ich habe verhalten bis auf die Zeit der Trübsal und auf den Tag des Streits und Kriegs?

24 Durch welchen Weg teilet sich das Licht, und auffähret der Ostwind auf Erden?

25 Wer hat dem Platzregen seinen Lauf ausgeteilet und den Weg dem Blitze und Donner,

26 daß es regnet aufs Land, da niemand ist, in der Wüste, da kein Mensch ist,

27 daß er füllet die Einöden und Wildnis und macht, daß Gras wächset?

28 Wer ist des Regens Vater? Wer hat die Tropfen des Taues gezeuget?

29 Aus wes Leibe ist das Eis gegangen? Und wer hat den Reif unter dem Himmel gezeuget,

30 daß das Wasser verborgen wird wie unter Steinen und die Tiefe oben gestehet?

31 Kannst du die Bande der sieben Sterne zusammenbinden, oder das Band des Orion auflösen?

32 Kannst du den Morgenstern hervorbringen zu seiner Zeit, oder den Wagen am Himmel über seine Kinder führen?

33 Weißt du, wie der Himmel zu regieren ist? Oder kannst du ihn meistern auf Erden?

34 Kannst du deinen Donner in der Wolke hoch herführen? Oder wird dich die Menge des Wassers verdecken?

35 Kannst du die Blitze auslassen, daß sie hinfahren und sprechen: Hie sind wir?

36 Wer gibt die Weisheit ins Verborgene? Wer gibt verständige Gedanken?

37 Wer ist so weise, der die Wolken erzählen könnte? Wer kann die Wasserschläuche am Himmel verstopfen,

38 wenn der Staub begossen wird, daß er zuhaufe läuft und die Klöße aneinander kleben?

39 Kannst du der Löwin ihren Raub zu jagen geben und die jungen Löwen sättigen,

40 daß sie sich legen in ihre Stätte und ruhen in der Höhle, da sie lauern?

41 Wer bereitet dem Raben die Speise, wenn seine Jungen zu GOtt rufen und fliegen irre, wenn sie nicht zu essen haben?

1 Bấy giờ, từ giữa cơn gió trốt, Đức Chúa Trời đáp cùng Gióp rằng:

2 Kẻ nầy là ai dám dùng các lời không tri thức, Mà làm cho mờ ám các mưu định ta?

3 Khá thắt lưng người như kẻ dõng sĩ; Ta sẽ hỏi ngươi, ngươi sẽ chỉ dạy cho ta!

4 Khi ta đặt nền trái đất, thì ngươi ở đâu? Nếu ngươi thông sáng, hãy tỏ bày đi.

5 Ai đã định độ lượng nó, Và giăng dây mực trên nó, ngươi có biết chăng?

6 Nền nó đặt trên chi? Ai có trồng hòn đá góc của nó?

7 Trong khi ấy các sao mai đồng hát hòa nhau, Và các con trai Đức Chúa Trời cất tiếng reo mừng.

8 Vả lại, khi biển bể bờ và cất ra khỏi lòng đất, Ai đã lấy các cửa mà ngăn đóng nó lại?

9 Khi ấy ta ban cho nó mây làm áo xống, Lấy tăm tối làm khăn vấn của nó;

10 Ta định giới hạn cho nó, Đặt then chốt và cửa của nó,

11 Mà rằng: Mầy đến đây, chớ không đi xa nữa, Các lượn sóng kiêu ngạo mầy phải dừng lại tại đây!

12 Từ khi ngươi sanh, ngươi há có sai khiến buổi sáng, Và phân định chỗ cho hừng đông,

13 Để nó chiếu đến bốn bề trái đất, Và đuổi rảy kẻ gian ác khỏi nó chăng?

14 Trái đất biến hình như đất sét dưới dấu ấn, Và mọi vật hiện ra trau giồi như bằng áo.

15 Sự sáng đã cất khỏi kẻ ác, Cánh tay chúng nó giơ lên, đã bị gãy rồi.

16 Chớ thì ngươi có thấu đến nguồn của biển sao? Há có bước dưới đáy của vực sâu chăng?

17 Cửa âm phủ há có bày ra trước mặt ngươi chớ? Có thấy các cửa của bóng sự chết chăng?

18 Lằn mắt ngươi có thấu đến nơi khoan khoát minh mông của đất chăng? Nếu ngươi biết các điều đó, hãy nói đi.

19 Con đường dẫn đến nơi ở của ánh sáng là đâu? Còn nơi của tối tăm thì ở đâu?

20 Chớ thì ngươi có thế dẫn nó lại vào địa giới nó sao? Có biết các đường lối của nhà nó ở chăng?

21 Không sai, người biết mà! Vì ngươi đã sanh trước khi ấy, Số ngày ngươi lấy làm nhiều thay

22 Ngươi có vào các kho tuyết chăng? Có thấy nơi chứa mưa đá,

23 Mà ta đã để dành cho thì hoạn nạn, Cho ngày chiến trận và giặc giã chăng?

24 Anh sáng phân ra bởi đường nào, Và gió đông theo lối nào mà thổi ra trên đất?

25 Ai đào kính cho nước mưa chảy, Phóng đường cho chớp nhoáng của sấm sét,

26 Để mưa xuống đất bỏ hoang, Và trên đồng vắng không có người ở;

27 Đặng tưới đất hoang vu, mong quạnh, Và làm cho các chồi cây cỏ mọc lên?

28 Mưa có cha chăng? Ai sanh các giọt sương ra?

29 Nước đá ra bởi lòng của ai? Ai đẻ ra sương móc của trời?

30 Nước đông lại như đá, rồi ẩn bí, Và mặt vực sâu trở thành cứng.

31 Ngươi có thế riết các dây chằng Sao rua lại, Và tách các xiềng Sao cầy ra chăng?

32 Ngươi có thế làm cho các cung Huỳnh đạo ra theo thì, Và dẫn đường cho Bắc đẩu với các sao theo nó chăng?

33 Người có biết luật của các từng trời sao? Có thể lập chủ quyền nó dưới đất chăng?

34 Ngươi có thế cất tiếng mình la lên cùng mây, Khiến cho mưa tuôn xuống thân ngươi chăng?

35 Ngươi có thế thả chớp nhoáng ra, Để nó đi, và đáp với ngươi rằng: Thưa, chúng tôi đây?

36 Ai có đặt khôn ngoan trong lòng, Và ban sự thông sáng cho trí não?

37 Ai nhờ sự khôn ngoan mà đếm được các mây? Khi bụi đất chảy như loài kim tan ra,

38 Và các cục đất dính lại nhau, Ai nghiêng đổ những bình nước của các từng trời?

39 (39 -1) Khi mẹ con sư tử nằm phục nơi hang, Khi rình trong bụi-rậm nó,

40 (39 -2) Há có phải ngươi săn mồi cho sư tử cái, Và làm cho sư tử con đói được no sao?

41 (39 -3) Ai sắm đồ ăn cho quạ, Khi con nhỏ nó kêu la cùng Đức Chúa Trời, Và bay đi đây đó không đồ ăn?