1 La septième année de Jéhu, Joas commença à régner, et il régna quarante ans à Jérusalem; sa mère avait nom Tsibja, [et] elle était de Béer-sebah.
2 Joas fit ce qui est droit devant l'Eternel pendant tout le temps que Jéhojadah le Sacrificateur l'enseigna.
3 Toutefois les hauts lieux ne furent point ôtés, le peuple sacrifiait encore et faisait des encensements dans les hauts lieux.
4 Et Joas dit aux Sacrificateurs : Quant à tout l'argent consacré que l'on apporte dans la maison de l'Eternel, soit l'argent de tout homme qui passe par le dénombrement, soit l'argent des personnes selon l'estimation qu'en fait le Sacrificateur, [et] tout l'argent que chacun apporte volontairement dans la maison de l'Eternel;
5 Que les Sacrificateurs le prennent par-devers eux, chacun de celui qu'il connaît, et qu'ils en réparent ce qui est à réparer du Temple, partout où l'on trouvera quelque chose à réparer.
6 Mais il arriva que la vingt et troisième année du Roi Joas, les Sacrificateurs n'avaient point encore réparé ce qui était à réparer au Temple.
7 Et le Roi Joas appela le Sacrificateur Jéhojadah, et les autres Sacrificateurs, et il leur dit : Pourquoi n'avez-vous pas réparé ce qui était à réparer au Temple? or maintenant ne prenez plus d'argent de ceux que vous connaissez, mais laissez-le pour ce qui est à réparer au Temple.
8 Et les Sacrificateurs s'accordèrent à ne prendre plus l'argent du peuple, et à ne réparer point ce qui était à réparer au Temple.
9 C'est pourquoi le Sacrificateur Jéhojadah prit un coffre, et fit un trou à son couvercle, et le mit auprès de l'autel à main droite, à l'endroit par où l'on entrait dans la maison de l'Eternel; et les Sacrificateurs qui gardaient les vaisseaux, mettaient là tout l'argent qu'on apportait à la maison de l'Eternel.
10 Et dès qu'ils voyaient qu'il y avait beaucoup d'argent au coffre, le Secrétaire du Roi montait avec le grand Sacrificateur, et ils mettaient dans des sacs l'argent qui se trouvait dans la maison de l'Eternel, puis ils le comptaient.
11 Et ils délivraient cet argent bien compté entre les mains de ceux qui avaient la charge de l'œuvre, [et] qui étaient commis sur la maison de l'Eternel, lesquels le distribuaient aux charpentiers et architectes qui refaisaient la maison de l'Eternel.
12 Et aux maçons, et aux tailleurs de pierres, pour acheter du bois et des pierres de taille, afin de réparer ce qui était à réparer dans la maison de l'Eternel, et [pour acheter] tout ce qu'il fallait employer pour la réparation du Temple.
13 Au reste, de cet argent qu'on apportait dans la maison de l'Eternel, on n'en faisait point de coupes d'argent, pour la maison de l'Eternel, ni de serpes, ni de bassins, ni de trompettes, ni aucun autre vaisseau d'or, ou vaisseau d'argent;
14 Mais on le distribuait à ceux qui avaient la charge de l'œuvre, lesquels en réparaient la maison de l'Eternel.
15 Et on ne faisait point rendre compte à ceux entre les mains de qui on avait délivré cet argent pour le distribuer à ceux qui faisaient le travail; car ils [le] faisaient fidèlement.
16 L'argent [des sacrifices] pour le délit, et l'argent [des sacrifices] pour les péchés n'était point apporté dans la maison de l'Eternel; [car] il était aux Sacrificateurs.
17 Alors Hazaël Roi de Syrie monta, et fit la guerre contre Gath, et la prit; puis Hazaël tourna visage pour monter contre Jérusalem.
18 Mais Joas Roi de Juda prit tout ce qui était consacré, que Josaphat, Joram, et Achazia ses pères, Rois de Juda, avaient consacré, et tout ce que lui-même avait consacré, et tout l'or qui se trouva dans les trésors de la maison de l'Eternel et de la maison du Roi, et l'envoya à Hazaël Roi de Syrie, qui se retira de devant Jérusalem.
19 Le reste des faits de Joas, tout ce, dis-je, qu'il a fait, n'est-il pas écrit au Livre des Chroniques des Rois de Juda?
20 r ses serviteurs se soulevèrent, et se liguèrent, et frappèrent Joas dans la maison de Millo, qui est à la descente de Silla.
21 Jozacar fils de Simhath, et Jozabad fils de Somer ses serviteurs le frappèrent, et il mourut; et on l'ensevelit avec ses pères dans la Cité de David; et Amatsia son fils régna en sa place.
1 Năm thứ bảy đời Giê-hu, Giô-ách lên ngôi làm vua, và cai trị bốn mươi năm tại Giê-ru-sa-lem. Mẹ người tên là Xi-bia, quê ở Bê -e-Sê-ba.
2 Giô-ách làm điều thiện trước mặt Đức Giê-hô-va, trọn lúc Giê-hô-gia-đa, thầy tế lễ, dạy dỗ người.
3 Song, người chẳng cất bỏ các nơi cao đi, dân sự vẫn tế lễ và xông hương trên các nơi cao.
4 Giô-ách nói cùng những thầy tế lễ rằng: Phàm bạc do vật biệt riêng ra thánh thường đem vào đền thờ của Đức Giê-hô-va tức bạc mỗi người được tu bộ đem nộp, bạc chuộc mạng lại, tùy giá đã định cho mỗi người, và bạc mỗi người lạc ý đem đến dâng trong đền thờ của Đức Giê-hô-va,
5 những thầy tế lễ phải thâu các bạc ấy nơi những người mình quen biết, rồi chỗ nào trong đền có hư nứt thì phải dùng bạc ấy mà sửa sang lại.
6 Vả, đến năm thứ hai mươi ba đời vua Giô-ách, những thầy tế lễ chưa có sửa sang đền thờ.
7 Vua Giô-ách bèn đòi thầy tế lễ Giê-hô-gia-đa và những thầy tế lễ khác, mà nói rằng: Sao các ngươi không sửa sang nơi hư nứt đền thờ? Từ rày về sau, chớ nhận lấy bạc của những người mình quen biết nữa; khá phát bạc ấy ra đặng dùng sửa sang các nơi hư nứt của đền thờ.
8 Những thầy tế lễ ưng không thâu bạc nơi dân sự nữa, và không lãnh sửa sang các nơi hư nứt của đền.
9 Thầy tế lễ Giê-hô-gia-đa bèn lấy một cái rương, xoi lỗ trên nắp, rồi để gần bàn thờ, về phía bên hữu cửa vào đền thờ Đức Giê-hô-va. Những thầy tế lễ canh giữ cửa đền thờ đều đem để trong rương ấy hết thảy bạc mà người ta đem dâng trong đền thờ Đức Giê-hô-va.
10 Khi thấy có nhiều tiền trong rương, thơ ký của vua, và thầy tế lễ thượng phẩm bèn đi lên lấy bạc có trong đền thờ của Đức Giê-hô-va ra, mà đếm, và đem cất.
11 Đoạn, hai người giao bạc đã đếm đó vào tay những đốc công lo coi sóc cuộc sửa sang đền thờ của Đức Giê-hô-va. Những người ấy trả tiền cho thợ mộc và thợ xây,
12 cho thợ hồ và thợ đẽo đá, đều làm công việc sửa sang đền thờ của Đức Giê-hô-va; họ lại dùng bạc ấy mua gỗ và đá dùng sửa sang các nơi hư nứt đền thờ của Đức Giê-hô-va, và trả tiền sở phí về cuộc sửa sang ấy.
13 Song người ta không dùng bạc đã đem dâng trong đền thờ của Đức Giê-hô-va, mà làm cho đền thờ của Đức Giê-hô-va, chén bạc, hoặc dao, chậu, kèn hay khí dụng gì bằng vàng hoặc bằng bạc;
14 vì người ta phát bạc ấy cho những thợ lo làm công việc, và dùng sửa sang đền thờ của Đức Giê-hô-va.
15 Người ta chẳng bắt những người lãnh bạc đặng phát cho các thợ phải tính sổ, bởi vì họ làm cách thành thực.
16 Tiền bạc về của lễ chuộc sự mắc lỗi, và tiền bạc về của lễ chuộc tội, thì chẳng có đem vào đền thờ Đức Giê-hô-va; bạc ấy để dành cho thầy tế lễ.
17 Trong lúc đó, Ha-xa-ên, vua Sy-ri, đến xâm phạm đất Gát, và choán lấy. Người cũng tính xâm phạm Giê-ru-sa-lem.
18 Giô-ách, vua Giu-đa, đã biệt riêng ra thánh, luôn với các vật thánh của mình, và hết thảy vàng ở trong kho tàng của đền thờ Đức Giê-hô-va và cung vua, mà gởi dâng cho Ha-xa-ên, vua Sy-ri; vì cớ ấy, Ha-xa-ên đi khỏi Giê-ru-sa-lem.
19 Các truyện khác của Giô-ách, mọi công việc người làm, đều đã chép trong sử ký về các vua Giu-đa.
20 Các tôi tớ Giô-ách dấy loạn nghịch cùng người, giết người tại Mi-lô, trên con đường đi xuống Si-la.
21 Giô-xa-ca, con trai Sô-mê, hai tôi tớ người đều đánh giết người. Người ta chôn người cùng các tổ phụ người tại trong thành Đa-vít; rồi A-ma-xia, con trai người, kế vị người.