1 Mais Job répondit, et dit :
2 Ô! que tu as été d'un grand secours à l'homme destitué de vigueur; et que tu as soutenu le bras qui n'avait point de force.
3 Ô! que tu as donné de [bons] conseils à l'homme qui manquait de sagesse; et que tu as fait paraître d'intelligence.
4 A qui as-tu tenu ces discours? et l'esprit de qui, est sorti de toi?
5 Les choses inanimées sont formées au dessous des eaux, et les [poissons] aussi qui habitent dans les eaux.
6 L'abîme est à découvert devant lui, et le gouffre n'[a] point de couverture.
7 Il étend l'Aquilon sur le vide, et il suspend la terre sur le néant.
8 Il serre les eaux dans ses nuées, sans que la nuée se fende sous elles.
9 Il maintient le dehors de [son] trône, et il étend sa nuée par dessus.
10 Il a compassé des bornes sur les eaux tout autour, jusqu'à ce qu'il n'y ait plus ni lumière ni ténèbres.
11 Les colonnes des cieux s'ébranlent et s'étonnent à sa menace.
12 Il fend la mer par sa puissance, et il frappe par son intelligence les flots quand ils s'élèvent.
13 Il a orné les cieux par son Esprit, et sa main a formé le serpent traversant.
14 Voilà, tels sont les bords de ses voies; mais combien est petite la portion que nous en connaissons? Et qui est-ce qui pourra comprendre le bruit éclatant de sa puissance?
1 Gióp cất tiếng đáp rằng:
2 Ngươi đã phù trợ kẻ không quyền dường nào! Tiếp cứu cánh tay chẳng sức lực,
3 Khuyên luận kẻ vô tri, Và tỏ biết bao sự khôn sáng chơn thật!
4 Người đã giảng luận cho ai? Linh hồn của ai bởi người mà ra?
5 Kẻ qua đời run rảy Dưới nước lớn, và muôn vật ở đó cũng vậy.
6 Am phủ bày lộ ra trước mặt Đức Chúa Trời, Và vực sâu không màn che khuất,
7 Chúa trải bắc cực ra trên vùng trống, Treo trái đất trong khoảng không không.
8 Ngài ém nước trong các áng mây Ngài, Mà áng mây không bứt ra vì nước ấy.
9 Ngài che khuất bề mặt của ngai Ngài, Và trải mây Ngài ở trên nó.
10 Ngài đã vẽ một vòng tròn trên mặt nước, Cho đến nơi giới cực của ánh sáng và tối tăm giáp nhau.
11 Nhưng trụ của các từng trời rúng động, Và sững sờ khi Đức Chúa Trời hăm dọa.
12 Ngài lấy quyền năng mình mà khiến biển dậy lên, Và nhờ sự khôn ngoan mình mà đánh vỡ Ra-háp.
13 Thần Chúa điểm trang các từng trời; Tay Chúa đấm lũng rắn thoảng qua lẹ.
14 Kìa, ấy chỉ là biên giới của các đường lối Ngài; Ta được nghe tiếng nói về Chúa xầm xì nhỏ thay! Nhưng ai hiểu rõ tiếng sấm của quyền năng Ngài?