1 La Souveraine Sapience a bâti sa maison, elle a taillé ses sept colonnes.
2 Elle a apprêté sa viande, elle a mixtionné son vin; elle a aussi dressé sa table.
3 Elle a envoyé ses servantes; et elle appelle de dessus les créneaux des lieux les plus élevés de la ville, [disant] :
4 Qui est celui qui est simple? qu'il se retire ici; et elle dit à celui qui est dépourvu de sens :
5 Venez, mangez de mon pain, et buvez du vin que j'ai mixtionné.
6 Laissez [la sottise], et vous vivrez; et marchez droit par la voie de la prudence.
7 Celui qui instruit le moqueur, en reçoit de l'ignominie; et celui qui reprend le méchant, en reçoit une tache.
8 Ne reprends point le moqueur, de peur qu'il ne te haïsse; reprends le sage, et il t'aimera.
9 Donne [instruction] au sage, et il deviendra encore plus sage; enseigne le juste, et il croîtra en science.
10 Le commencement de la sagesse est la crainte de l'Eternel; et la science des saints, c'est la prudence.
11 Car tes jours seront multipliés par moi, et des années de vie te seront ajoutées.
12 Si tu es sage, tu seras sage pour toi-même; mais si tu es moqueur, tu en porteras seul la peine.
13 La femme folle est bruyante; ce n'est que sottise, et elle ne connaît rien.
14 Et elle s'assied à la porte de sa maison sur un siège, dans les lieux élevés de la ville;
15 Pour appeler les passants qui vont droit leur chemin, [disant] :
16 Qui est celui qui est simple? qu'il se retire ici; et elle dit à celui qui est dépourvu de sens :
17 Les eaux dérobées sont douces, et le pain pris en secret est agréable.
18 Et il ne connaît point que là [sont] les trépassés, et que ceux qu'elle a conviés sont au fond du sépulcre.
1 Sự khôn ngoan đã xây dựng nhà mình; Tạc thành bảy cây trụ của người;
2 Giết các con thú mình, pha rượu nho mình, Và dọn bàn tiệc mình rồi.
3 Người đã sai các tớ gái mình đi; Ở trên các nơi cao của thành người la rằng:
4 Ai ngu dốt, hãy rút vào đấy; Với kẻ thiếu trí hiểu, sự khôn ngoan nói rằng:
5 Hãy đến ăn bánh của ta, Và uống rượu ta đã pha lộn.
6 Khá bỏ sự ngây dại đi, thì sẽ được sống; Hãy đi theo con đường thông sáng.
7 Ai trách dạy kẻ nhạo báng mắc phải điều sỉ nhục, Ai quở kẻ hung ác bị điếm ố.
8 Chớ trách kẻ nhạo báng, e nó ghét con; Hãy trách người khôn ngoan, thì người sẽ yêu mến con.
9 Hãy khuyên giáo người khôn ngoan, thì người sẽ được nên khôn ngoan hơn; Khá dạy dỗ người công bình, thì người sẽ thêm tri thức nữa.
10 Kính sợ Đức Giê-hô-va, ấy là khởi đầu sự khôn ngoan; Sự nhìn biết Đấng Thánh, đó là sự thông sáng.
11 Vì nhờ ta, các ngày con sẽ được thêm nhiều lên, Và các năm tuổi con sẽ đặng gia tăng.
12 Nếu con khôn ngoan, thì có ích cho chính mình con; Nếu con nhạo báng, tất một mình con phải gánh lấy.
13 Đờn bà điên cuồng hay la lối, Nàng là ngu muội chẳng biết chi cả.
14 Nàng ngồi nơi cửa nhà mình, Trên một cái ghế tại nơi cao của thành,
15 Đặng kêu gọi những kẻ đi đường, Tức những kẻ đi thẳng đường mình mà rằng:
16 Ai ngu dốt hãy rút vào đây; Và nàng nói với kẻ thiếu trí hiểu rằng:
17 Nước ăn cắp lấy làm ngọt ngào, Bánh ăn vụng là ngon thay.
18 Những người chẳng biết rằng kẻ chết ở đó, Và những người khách của nàng đều ở dưới chốn sâu của âm phủ.