1 La parole de l'Eternel des armées me fut encore [adressée], en disant :
2 Ainsi a dit l'Eternel des armées : J'ai été jaloux pour Sion d'une grande jalousie, et j'ai été jaloux pour elle avec une grande indignation.
3 Ainsi a dit l'Eternel : Je me suis retourné vers Sion, et j'habiterai au milieu de Jérusalem; et Jérusalem sera appelée, Ville de vérité; et la montagne de l'Eternel des armées [sera appelée], montagne de sainteté.
4 Ainsi a dit l'Eternel des armées : Il demeurera encore des vieillards et des vieilles femmes dans les places de Jérusalem, et chacun aura son bâton à la main à cause de son grand âge.
5 Et les place de la ville seront remplies de fils et de filles, qui se joueront dans ses places.
6 Ainsi a dit l'Eternel des armées : S'il semble difficile devant les yeux du reste de ce peuple, [que cela arrive] en ces jours-là, sera-t-il pourtant difficile devant mes yeux, Dit l'Eternel des armées?
7 Ainsi a dit l'Eternel des armées : Voici, je m'en vais délivrer mon peuple du pays de l'Orient, et du pays du soleil couchant;
8 Et je les ferai venir et ils habiteront dans Jérusalem, et ils seront mon peuple, et je serai leur Dieu en vérité et en justice.
9 Ainsi a dit l'Eternel des armées : Vous qui entendez en ces jours-ci ces paroles de la bouche des Prophètes qui ont été au jour que la maison de l'Eternel a été fondée, et le Temple rebâti, que vos mains soient fortifiées.
10 Car avant ces jours-ci il n'y avait point de salaire pour l'homme, ni de salaire pour la bête; et il n'y avait point de paix pour les allants, ni pour les venants, à cause de la détresse, et j'envoyais tous les hommes l'un contre l'autre.
11 Mais maintenant je ne [ferai] point à ceux qui sont restés de ce peuple, comme [j'ai fait] les jours précédents; dit l'Eternel des armées.
12 Mais ce [qu'ils sèmeront] sera une semence de prospérité, la semence de paix [sera là]; la vigne rendra son fruit, et la terre donnera son rapport; les cieux donneront leur rosée, et je ferai hériter toutes ces choses à ceux qui seront restés de ce peuple.
13 Et il arrivera, ô maison de Juda et maison d'Israël! Que comme vous avez été en malédiction parmi les nations, ainsi je vous en délivrerai, et vous serez en bénédiction; ne craignez point, [mais] que vos mains soient fortifiées.
14 Car ainsi a dit l'Eternel des armées : Comme j'ai pensé de vous affliger, quand vos pères ont provoqué mon indignation, dit l'Eternel des armées, et je ne m'en suis point repenti;
15 Ainsi au contraire je me suis retourné, et j'ai pensé en ces jours-ci de faire du bien à Jérusalem, et à la maison de Juda; ne craignez point.
16 [Et] ce sont ici les choses que vous devez faire : Parlez en vérité, chacun avec son prochain; prononcez la vérité et un jugement de paix dans vos portes.
17 Et que personne ne machine du mal dans son cœur contre son prochain; et n'aimez point le faux serment : car ce sont là des choses que je hais, dit l'Eternel.
18 Puis la parole de l'Eternel des armées me fut [adressée], en disant :
19 Ainsi a dit l'Eternel des armées : Le jeûne du quatrième mois, et le jeûne du cinquième, et le jeûne du septième, et le jeûne du dixième, seront changés pour la maison de Juda en joie et en allégresse, et en des fêtes solennelles de réjouissance; aimez donc la vérité et la paix.
20 Ainsi a dit l'Eternel des armées : Encore il arrivera que les peuples et les habitants de plusieurs villes viendront;
21 Et que les habitants de l'une iront à l'autre, en disant : Allons, allons supplier l'Eternel, et rechercher l'Eternel des armées; Je m'y en irai moi aussi.
22 Ainsi plusieurs peuples, et de puissantes nations viendront rechercher l'Eternel des armées à Jérusalem, et y supplier l'Eternel.
23 Ainsi a dit l'Eternel des armées : Il arrivera en ces jours-là que dix hommes de toutes les langues des nations empoigneront et tiendront ferme le pan de la robe d'un Juif, en disant : Nous irons avec vous; car nous avons entendu que Dieu est avec vous.
1 Lại có lời của Đức Giê-hô-va vạn quân phán cùng ta rằng:
2 Đức Giê-hô-va vạn quân có phán như vầy: Ta đã nổi ghen vì Si-ôn bởi một cơn ghen lớn, ta đã nổi ghen vì nó bởi cơn tức giận lớn.
3 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ta đã xây lại cùng Si-ôn, và ta sẽ ở giữa Giê-ru-sa-lem; Giê-ru-sa-lem sẽ được gọi là thành chơn thật; núi của Đức Giê-hô-va vạn quân sẽ được gọi là núi thánh.
4 Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: Sẽ còn có những ông già, bà già ở trong các đường phố Giê-ru-sa-lem, ai nấy sẽ cầm gậy nơi tay, vì cớ mình cao tuổi.
5 Các đường phố trong thành sẽ đầy những con trai con gái vui chơi trong đó.
6 Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: Trong những ngày đó, dầu những sự ấy coi như lạ lùng cho mắt ta sao? Đức Giê-hô-va vạn quân phán vậy.
7 Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: Nầy, ta sẽ giải cứu dân ta từ phương đông phương tây,
8 và đem chúng nó đến, chúng nó sẽ ở giữa Giê-ru-sa-lem, làm dân của ta, còn ta sẽ làm Đức Chúa Trời chúng nó trong sự chơn thật và công bình.
9 Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: Các ngươi là kẻ, đương những ngày nầy, nghe các lời ấy từ miệng các tiên tri trong ngày mà nhà Đức Giê-hô-va vạn quân, tức là đền thờ, đã được lập nền để xây lên, thì các ngươi khá làm tay mình nên mạnh.
10 Vì chưng trước những ngày đó chẳng có tiền công cho người ta, cũng chẳng có tiền công cho thú vật; và vì cớ kẻ cừu địch, thì chẳng có sự bình an cho kẻ ra người vào; vì ta đã khiến mọi người ai nầy nghịch cùng kẻ lân cận mình.
11 Nhưng bây giờ ta sẽ không đãi những kẻ sót lại của dân nầy như trước, Đức Giê-hô-va vạn quân phán vậy.
12 Vì ở đó sẽ có hột giống bình an; cây nho sẽ sanh trái, và đất sẽ sanh hoa lợi, các từng trời sẽ sa móc xuống, ta sẽ làm cho những kẻ sót lại của dân nầy được hưởng mọi sự đó.
13 Hỡi nhà Giu-đa và nhà Y-sơ-ra-ên! sẽ xảy ra như các ngươi đã làm sự rủa sả trong các nước thể nào, thì ta sẽ cứu các ngươi, và các ngươi sẽ làm sự chúc phước thể ấy. Các ngươi chớ sợ hãi, song hãy làm cho tay mình nên mạnh!
14 Vì Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: Như ta đã toan giáng tai vạ cho các ngươi, khi tổ phụ các ngươi chọc giận ta, và ta không ăn năn, Đức Giê-hô-va vạn quân phán vậy,
15 thì ngày nay cũng vậy, ta lại đã toan làm ơn cho Giê-ru-sa-lem và cho nhà Giu-đa: các ngươi chớ sợ chi!
16 Nầy là những sự các ngươi phải làm: Ai nấy khá lấy điều thật nói cùng kẻ lân cận mình; hãy làm sự chơn thật và sự phán xét bình an trong cửa thành các ngươi.
17 Chớ toan sự dữ trong lòng nghịch cùng kẻ lân cận; và chớ ưa sự thề dối, vì ấy đó là những điều mà ta ghét, Đức Giê-hô-va phán vậy.
18 Đoạn, có lời của Đức Giê-hô-va vạn quân phán cùng ta, mà rằng:
19 Đức Giê-hô-va vạn quân có phán như vầy: Sự kiêng ăn về tháng tư, sự kiêng ăn về tháng năm, sự kiêng ăn về tháng bảy, sự kiêng ăn về tháng mười sẽ làm sự vui mừng hớn hở, và ngày lễ vui chơi cho nhà Giu-đa. Vậy hãy ưa sự chơn thật và bình an.
20 Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: Sẽ xảy ra các dân và dân cư nhiều thành đều đến,
21 và dân cư thành nầy đi đến thành khác mà nói rằng: Chúng ta hãy đi mau, đặng nài xin ơn Đức Giê-hô-va, và tìm kiếm Đức Giê-hô-va vạn quân; ta cũng sẽ đi.
22 Như vậy có nhiều dân và nhiều nước mạnh sẽ đến tìm kiếm Đức Giê-hô-va vạn quân tại Giê-ru-sa-lem, và ở đó nài xin ơn Đức Giê-hô-va.
23 Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: Sẽ xảy ra trong những ngày đó, có mười người từ mọi thứ tiếng trong các nước ra, nắm chặt vạt áo của một người Giu-đa, mà nói rằng: Chúng ta sẽ đi cùng các ngươi, vì chúng ta có nghe rằng Đức Giê-hô-va ở cùng các ngươi.