1 (39-34) Đức Giê-hô-va còn đáp lại cho Gióp, mà rằng:
2 (39-35) Kẻ bắt bẻ Đấng Toàn năng há sẽ tranh luận cùng Ngài sao? Kẻ cãi luận cùng Đức Chúa Trời, hãy đáp điều đó đi!
3 (39-36) Gióp bèn thưa cùng Đức Giê-hô-va rằng:
4 (39-37) Tôi vốn là vật không ra gì, sẽ đáp chi với Chúa? Tôi đặt tay lên che miệng tôi.
5 (39-38) Tôi đã nói một lần, song sẽ chẳng còn đáp lại; Phải, tôi đã nói hai lần, nhưng không nói thêm gì nữa.
6 (40 -1) Từ giữa trận gió trốt, Đức Giê-hô-va đáp cùng Gióp, mà rằng:
7 (40 -2) Hãy thắt lưng ngươi như kẻ dõng sĩ; Ta sẽ hỏi ngươi, ngươi sẽ chỉ dạy cho ta!
8 (40 -3) Ngươi há có ý phế lý đoán ta sao? Có muốn định tội cho ta đặng xưng mình là công bình ư?
9 (40 -4) Ngươi có một cánh tay như của Đức Chúa Trời chăng? Có thể phát tiếng sấm rền như Ngài sao?
10 (40 -5) Vậy bây giờ, ngươi hãy trang điểm mình bằng sự cao sang và oai nghi, Mặc lấy sự tôn trọng và vinh hiển.
11 (40 -6) Khá tuôn ra sự giận hoảng hốt của ngươi; Hãy liếc mắt xem kẻ kiêu ngạo và đánh hạ nó đi.
12 (40 -7) Hãy liếc mắt coi kẻ kiêu ngạo và đánh hạ nó đi; Khá chà nát kẻ hung bạo tại chỗ nó.
13 (40 -8) Hãy giấu chúng nó chung nhau trong bụi đất, Và lấp mặt họ trong chốn kín đáo.
14 (40 -9) Bấy giờ, ta cũng sẽ khen ngợi ngươi, Vì tay hữu ngươi chửng cứu ngươi được!
15 (40-10) Nầy, con trâu nước mà ta đã dựng nên luôn với ngươi; Nó ăn cỏ như con bò.
16 (40-11) Hãy xem: sức nó ở nơi lưng, Mãnh lực nó ở trong gân hông nó.
17 (40-12) Nó cong đuôi nó như cây bá hương; Gân đùi nó tréo xỏ-rế.
18 (40-13) Các xương nó như ống đồng, Tứ chi nó như cây sắt.
19 (40-14) Nó là công việc khéo nhứt của Đức Chúa Trời; Đấng dựng nên nó giao cho nó cây gươm của nó.
20 (40-15) Các núi non sanh đồng cỏ cho nó ăn, Là nơi các thú đồng chơi giỡn.
21 (40-16) Nó nằm ngủ dưới bông sen, Trong bụi sậy và nơi bưng.
22 (40-17) Bông sen che bóng cho nó, Và cây liễu của rạch vây quanh nó.
23 (40-18) Kìa, sông tràn lên dữ tợn, nhưng nó không sợ hãi gì; Dầu sông Giô-đanh bủa lên miệng nó, nó cũng ở vững vàng.
24 (40-19) Ai bắt được nó ở trước mặt? Ai hãm nó trong lưới, rồi xoi mũi nó?
1 L'Éternel adressa la parole à Job, et dit:
2 Le censeur contestera-t-il avec le Tout-Puissant? L'accusateur de Dieu répondra-t-il à cela?
3 Alors Job répondit à l'Éternel et dit:
4 Je suis trop peu de chose; que te répondrais-je? Je mets ma main sur ma bouche.
5 J'ai parlé une fois, et je ne répondrai plus. J'ai parlé deux fois, et je n'y retournerai plus.
6 Et l'Éternel répondit à Job du sein de la tempête, et dit:
7 Ceins tes reins, comme un vaillant homme; je t'interrogerai, et tu m'instruiras.
8 Est-ce que tu voudrais anéantir ma justice? me condamner pour te justifier?
9 As-tu un bras comme celui de Dieu; tonnes-tu de la voix, comme lui?
10 Pare-toi donc de magnificence et de grandeur; et revêts-toi de majesté et de gloire.
11 Répands les fureurs de ta colère, d'un regard humilie tous les orgueilleux;
12 D'un regard abaisse tous les orgueilleux, et écrase les méchants sur place.
13 Cache-les tous ensemble dans la poussière, et enferme leurs visages dans les ténèbres.
14 Alors, moi aussi, je te louerai, car ta main t'aura aidé.
15 Vois donc le Béhémoth (Dinosaure), que j'ai fait aussi bien que toi; il mange l'herbe comme le bœuf;
16 Vois donc: sa force est dans ses flancs, et sa vigueur dans les muscles de son ventre.
17 Il remue sa queue semblable au cèdre; les tendons de ses hanches sont entrelacés.
18 Ses os sont des tubes d'airain, ses membres sont comme des barres de fer.
19 C'est le chef-d'œuvre de Dieu, son créateur lui a donné son épée.
20 Les montagnes portent pour lui leur herbe; là se jouent toutes les bêtes des champs.
21 Il se couche sous les lotus, dans l'ombre des roseaux et dans le limon.
22 Les lotus le couvrent de leur ombre, et les saules du torrent l'environnent.
23 Vois, le fleuve déborde avec violence, il n'a point peur; il serait tranquille quand le Jourdain monterait à sa gueule.
24 Qu'on le prenne à force ouverte! Ou qu'à l'aide de filets on lui perce le nez!