1 Hỡi Đấng chăn giữ Y-sơ-ra-ên, hỡi Đấng dẫn dắt Gia-cốp như bầy chiên, Hãy lắng tai nghe. Hỡi Đấng ngự trên chê-ru-bin, Hãy sáng sự rực rỡ Ngài ra.
2 Trước mặt Ep-ra-im, Bên-gia-min, và Ma-na-se, xin hãy giục giã năng lực Ngài, Và đến cứu chúng tôi.
3 Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy đem chúng tôi lại, Và làm cho mặt Chúa sáng chói, thì chúng tôi sẽ được cứu.
4 Hỡi Giê-hô-va, Đức Chúa Trời vạn quân, Chúa giận lời cầu nguyện của dân Chúa cho đến chừng nào?
5 Chúa đã nuôi chúng nó bằng bánh giọt lệ, Và cho chúng nó uống nước mắt đầy đấu.
6 Chúa làm chúng tôi thành bia tranh cạnh cho kẻ lân cận chúng tôi, Và kẻ thù nghịch cùng nhau cười nhạo chúng tôi.
7 Hỡi Đức Chúa Trời vạn quân, xin hãy đem chúng tôi lại, Và làm cho mặt Chúa sáng chói, thì chúng tôi sẽ được cứu.
8 Từ Ê-díp-tô Chúa đã dời sang một cây nho; Chúa đuổi các dân ra, rồi trồng cây ấy;
9 Cũng xở đất cho nó, Nó bèn châm rễ và bò đầy đất.
10 Các núi bị bóng nó che phủ, Và các nhành nó giống như cây hương nam của Đức Chúa Trời.
11 Các nhành nó gie ra đến biển, Và chồi nó lan đến sông.
12 Vì cớ sao Chúa phá hàng rào nó, Để cho các kẻ đi qua lảy lặt nó?
13 Heo rừng cắn phá nó, Và các thú đồng ăn nó.
14 Đức Chúa Trời vạn quân ôi! xin hãy trở lại, Từ trên trời hãy ngó xuống, đoái xem và thăm viếng cây nho nầy,
15 Là tượt nho mà tay hữu Chúa đã trồng, Và là chồi mà Chúa đã chọn cho mình.
16 Cây nho ấy bị lửa cháy, bị chặt: Vì cớ sự quở trách của mặt Chúa, chúng nó phải hư mất.
17 Nguyện tay Chúa phù hộ người của tay hữu Chúa, Tức là con người mà Chúa đã chọn cho mình:
18 Rồi chúng tôi sẽ không lìa khỏi Chúa nữa. Xin hãy làm cho chúng tôi được sống lại, thì chúng tôi sẽ cầu khẩn danh Chúa.
19 Hỡi Giê-hô-va, Đức Chúa Trời vạn quân, xin hãy đem chúng tôi lại, Làm cho mặt Chúa sáng chói, thì chúng tôi sẽ được cứu.
1 Au maître-chantre. Psaume d'Asaph, sur Shoshannim-Éduth (les lys lyriques). Pasteur d'Israël, prête l'oreille; toi qui mènes Joseph comme un troupeau, toi qui sièges entre les Voyants, fais briller ta splendeur!
2 Devant Éphraïm, Benjamin et Manassé, réveille ta puissance et viens nous sauver.
3 O Dieu! rétablis-nous; fais luire ta face, et nous serons sauvés!
4 Éternel, Dieu des armées, jusqu'à quand seras-tu irrité contre la prière de ton peuple?
5 Tu leur fais manger un pain de larmes, et tu leur fais boire des larmes à pleine mesure.
6 Tu fais de nous un sujet de contestations pour nos voisins, et nos ennemis se moquent de nous entre eux.
7 Dieu des armées! rétablis-nous; fais luire ta face, et nous serons sauvés!
8 Tu enlevas de l'Égypte une vigne; tu chassas des nations et tu la plantas.
9 Tu préparas le sol devant elle; elle poussa ses racines et remplit la terre.
10 Les montagnes se couvraient de son ombre, et les cèdres de Dieu de ses sarments.
11 Elle étendait ses branches jusqu'à la mer, et ses rejetons jusqu'au fleuve.
12 Pourquoi as-tu rompu ses clôtures, en sorte que tous les passants la pillent?
13 Que le sanglier des forêts la dévaste, et que les bêtes des champs la broutent?
14 Dieu des armées, reviens! Regarde des cieux, et vois, et visite cette vigne.
15 Protège ce vignoble que ta droite a planté, et la branche que tu t'es fortifié.
16 Elle est brûlée, elle est coupée. Ils périssent devant le courroux de ta face.
17 Que ta main soit sur l'homme de ta droite, sur le Fils de l'homme que tu t'es fortifié;
18 Et nous ne nous détournerons plus de toi; rends-nous la vie, et nous invoquerons ton nom.
19 Éternel, Dieu des armées, rétablis-nous; fais luire ta face, et nous serons sauvés!