1 Gióp cất tiếng đáp rằng:

2 Ngươi đã phù trợ kẻ không quyền dường nào! Tiếp cứu cánh tay chẳng sức lực,

3 Khuyên luận kẻ vô tri, Và tỏ biết bao sự khôn sáng chơn thật!

4 Người đã giảng luận cho ai? Linh hồn của ai bởi người mà ra?

5 Kẻ qua đời run rảy Dưới nước lớn, và muôn vật ở đó cũng vậy.

6 Am phủ bày lộ ra trước mặt Đức Chúa Trời, Và vực sâu không màn che khuất,

7 Chúa trải bắc cực ra trên vùng trống, Treo trái đất trong khoảng không không.

8 Ngài ém nước trong các áng mây Ngài, Mà áng mây không bứt ra vì nước ấy.

9 Ngài che khuất bề mặt của ngai Ngài, Và trải mây Ngài ở trên nó.

10 Ngài đã vẽ một vòng tròn trên mặt nước, Cho đến nơi giới cực của ánh sáng và tối tăm giáp nhau.

11 Nhưng trụ của các từng trời rúng động, Và sững sờ khi Đức Chúa Trời hăm dọa.

12 Ngài lấy quyền năng mình mà khiến biển dậy lên, Và nhờ sự khôn ngoan mình mà đánh vỡ Ra-háp.

13 Thần Chúa điểm trang các từng trời; Tay Chúa đấm lũng rắn thoảng qua lẹ.

14 Kìa, ấy chỉ là biên giới của các đường lối Ngài; Ta được nghe tiếng nói về Chúa xầm xì nhỏ thay! Nhưng ai hiểu rõ tiếng sấm của quyền năng Ngài?

1 Iov a luat cuvîntul şi a zis:

2 ,,Cît de bine ştii tu să vii în ajutorul slăbiciunii! Cum dai tu ajutor braţului fără putere!

3 Ce bune sfaturi dai tu celui fără pricepere! Ce belşug de înţelepciune dai tu la iveală!

4 Către cine se îndreaptă cuvintele tale? Şi al cui duh vorbeşte prin tine?

5 Înaintea lui Dumnezeu tremură umbrele supt ape şi supt locuitorii lor;

6 înaintea Lui locuinţa morţilor este goală, adîncul n'are acoperiş.

7 El întinde miazănoaptea asupra golului, şi spînzură pămîntul pe nimic.

8 Leagă apele în norii Săi, şi norii nu se sparg supt greutatea lor.

9 Acopere faţa scaunului Său de domnie, şi Îşi întinde norul peste el.

10 A tras o boltă pe faţa apelor, ca hotar între lumină şi întunerec.

11 Stîlpii cerului se clatină, şi se înspăimîntă la ameninţarea Lui.

12 Prin puterea Lui turbură marea, prin priceperea Lui îi sfarmă furia.

13 Suflarea Lui înseninează cerul, mîna Lui străpunge şarpele fugar.

14 Şi acestea sînt doar marginile căilor Sale, şi numai adierea lor uşoară ajunge pînă la noi! Dar tunetul lucrărilor Lui puternice cine -l va auzi?``