1 Sự khôn ngoan đã xây dựng nhà mình; Tạc thành bảy cây trụ của người;

2 Giết các con thú mình, pha rượu nho mình, Và dọn bàn tiệc mình rồi.

3 Người đã sai các tớ gái mình đi; Ở trên các nơi cao của thành người la rằng:

4 Ai ngu dốt, hãy rút vào đấy; Với kẻ thiếu trí hiểu, sự khôn ngoan nói rằng:

5 Hãy đến ăn bánh của ta, Và uống rượu ta đã pha lộn.

6 Khá bỏ sự ngây dại đi, thì sẽ được sống; Hãy đi theo con đường thông sáng.

7 Ai trách dạy kẻ nhạo báng mắc phải điều sỉ nhục, Ai quở kẻ hung ác bị điếm ố.

8 Chớ trách kẻ nhạo báng, e nó ghét con; Hãy trách người khôn ngoan, thì người sẽ yêu mến con.

9 Hãy khuyên giáo người khôn ngoan, thì người sẽ được nên khôn ngoan hơn; Khá dạy dỗ người công bình, thì người sẽ thêm tri thức nữa.

10 Kính sợ Đức Giê-hô-va, ấy là khởi đầu sự khôn ngoan; Sự nhìn biết Đấng Thánh, đó là sự thông sáng.

11 Vì nhờ ta, các ngày con sẽ được thêm nhiều lên, Và các năm tuổi con sẽ đặng gia tăng.

12 Nếu con khôn ngoan, thì có ích cho chính mình con; Nếu con nhạo báng, tất một mình con phải gánh lấy.

13 Đờn bà điên cuồng hay la lối, Nàng là ngu muội chẳng biết chi cả.

14 Nàng ngồi nơi cửa nhà mình, Trên một cái ghế tại nơi cao của thành,

15 Đặng kêu gọi những kẻ đi đường, Tức những kẻ đi thẳng đường mình mà rằng:

16 Ai ngu dốt hãy rút vào đây; Và nàng nói với kẻ thiếu trí hiểu rằng:

17 Nước ăn cắp lấy làm ngọt ngào, Bánh ăn vụng là ngon thay.

18 Những người chẳng biết rằng kẻ chết ở đó, Và những người khách của nàng đều ở dưới chốn sâu của âm phủ.

1 Înţelepciunea şi -a zidit casa, şi -a tăiat cei şapte stîlpi.

2 Şi -a junghiat vitele, şi -a amestecat vinul, şi -a pus masa.

3 Şi -a trimes slujnicele, şi strigă, de pe... vîrful înălţimilor cetăţii:

4 ,,Cine este prost, să vină încoace!`` Celor lipsiţi de pricepere le zice:

5 ,,Veniţi de mîncaţi din pînea mea, şi beţi din vinul pe care l-am amestecat!

6 Lăsaţi prostia, şi veţi trăi, şi umblaţi pe calea priceperii!``

7 Celce mustră pe un batjocoritor îşi trage dispreţ, şi celce caută să îndrepte pe cel rău se alege cu ocară.

8 Nu mustra pe cel batjocoritor, ca să nu te urască; mustră pe cel înţelept, şi el te va iubi!

9 Dă înţeleptului, şi se va face şi mai înţelept; învaţă pe cel neprihănit, şi va învăţa şi mai mult!

10 Începutul înţelepciunii este frica de Domnul; şi ştiinţa sfinţilor, este priceperea.

11 Prin mine ţi se vor înmulţi zilele, şi ţi se vor mări anii vieţii tale.

12 Dacă eşti înţelept, pentru tine eşti înţelept; dacă eşti batjocoritor, tu singur vei suferi.

13 Nebunia este o femeie gălăgioasă, proastă şi care nu ştie nimic.

14 Ea şade totuş la uşa casei sale, pe un scaun, pe înălţimile cetăţii,

15 ca să strige la trecătorii, cari merg pe calea cea dreaptă:

16 ,,Cine este prost, să vină aici!`` Iar celui fără minte îi zice:

17 ,,Apele furate sînt dulci, şi pînea luată pe ascuns este plăcută!``

18 El nu ştie că acolo sînt morţii, şi că oaspeţii ei sînt în văile locuinţei morţilor.