1 Thà người nghèo khổ ăn ở thanh liêm, Còn hơn là kẻ môi miệng gian tà và là một kẻ ngây dại.

2 Lòng thiếu tri thức ấy chẳng phải một điều hay; Vả kẻ nào vội bước bị vấp phạm.

3 Sự ngu dại của người nào làm cho hư hỏng đường lối mình, Và lòng người oán Đức Giê-hô-va.

4 Sự giàu có kết nhiều bậu bạn; Còn kẻ khó khăn dầu bạn cũng lìa bỏ.

5 Chứng gian nào chẳng bị phạt; Và kẻ buông điều giả dối không sao thoát khỏi.

6 Có nhiều kẻ tìm ơn người rộng rãi; Và mỗi người đều là bằng hữu của kẻ hay ban lễ vật.

7 Hết thảy anh em ruột của kẻ nghèo đều ghét người; Phương chi bậu bạn sẽ lìa xa khỏi người! Người lấy lời đuổi theo chúng, chúng chẳng còn đó nữa!

8 Ai có được sự khôn ngoan thương mến linh hồn mình; Còn ai giữ lấy sự thông sáng tìm được phước hạnh.

9 Chứng gian sẽ chẳng thoát khỏi bị phạt; Và kẻ buông lời giả dối sẽ bị hư mất.

10 An ở sung sướng chẳng xứng hiệp cho kẻ ngu muội; Phương chi kẻ tôi mọi cai trị các hoàng tử!

11 Sự khôn ngoan của người khiến cho người chậm nóng giận; Và người lấy làm danh dự mà bỏ qua tội phạm.

12 Vua thạnh nộ khác nào sư tử gầm thét; Còn ân dịch người như sương móc xuống trên đồng cỏ.

13 Con trai ngu muội là tai họa cho cha nó; Và sự tranh cãi của người vợ vốn một máng xối hằng chảy luôn.

14 Nhà cửa và tài sản là cơ nghiệp của tổ phụ để lại; Còn một người vợ khôn ngoan do nơi Đức Giê-hô-va mà đến.

15 Sự biếng nhác làm cho ngủ mê; Và linh hồn trễ nải sẽ bị đói khát.

16 Ai gìn giữ điều răn, gìn giữ lấy linh hồn mình; Nhưng kẻ nào không coi chừng đường lối mình sẽ thác.

17 Ai thương xót kẻ nghèo, tức cho Đức Giê-hô-va vay mượn; Ngài sẽ báo lại việc ơn lành ấy cho người.

18 Hãy sửa phạt con ngươi trong lúc còn sự trông cậy; Nhưng chớ toan lòng giết nó.

19 Người hay nóng giận dữ tợn, sẽ phải mang hình; Vì nếu con giải cứu hắn, ắt phải giải cứu lại nữa.

20 Hay nghe lời khuyên dạy, và tiếp nhận sự giáo hối, Để con được khôn ngoan trong lúc cuối cùng.

21 Trong lòng loài người có nhiều mưu kế; Song ý chỉ của Đức Giê-hô-va sẽ thành được.

22 Lòng nhơn từ của người làm cho người ta yêu chuộng mình; Và người nghèo khổ là hơn kẻ nói dối.

23 Sự kính sợ Đức Giê-hô-va dẫn đến sự sống, Làm cho người ta được ở thỏa nguyện, không bị tai họa lâm đến.

24 Kẻ biếng nhác thò tay mình trong dĩa, Rồi không thèm đem nó lên miệng mình nữa.

25 Hãy đánh kẻ nhạo báng, thì người ngu dại sẽ trở nên khôn khéo; Khá sửa dạy người thông sáng, ắt người sẽ hiểu điều tri thức.

26 Kẻ hãm hại cha mình, và xô đuổi mẹ mình, Là một con trai gây hổ ngươi và chiêu sỉ nhục.

27 Hỡi con, hãy thôi nghe sự khuyên dạy Khiến cho con lầm lạc cách xa các lời tri thức.

28 Chứng gian tà nhạo báng sự công bình; Và miệng kẻ dữ nuốt tội ác.

29 Sự xét đoán dự bị cho kẻ nhạo báng; Và roi vọt sắm sửa cho lưng kẻ ngu muội.

1 Parempi köyhyys ja rehellinen elämä kuin tyhmyys ja totuuden vääristely.

2 Ei into auta, jos tietoa puuttuu, hätikkö eksyy ja kompastuu.

3 Oma tyhmyys vie ihmisen harhaan, mutta silti hän on katkera Herralle.

4 Kyllä rikkaan luo ystäviä kertyy, köyhän luota he kaikkoavat.

5 Väärä todistaja ei jää rankaisematta, joka valheita puhuu, ei pelastu.

6 Monet pyrkivät ylhäisten suosioon, anteliaan ystäviä ovat kaikki.

7 Köyhää vihaavat hänen veljensäkin, karttavat vielä enemmän hänen ystävänsä. Turhaan hän koettaa puhua heille.

8 Itseään auttaa, joka ymmärrystään lisää, onnen saa, joka harkiten toimii.

9 Väärä todistaja ei jää rankaisematta. Joka valheita puhuu, se hukkuu.

10 Ei sovi tyhmälle helppo elämä eikä orjalle olo ylhäisten herrana.

11 Viisaus tekee ihmisen pitkämieliseksi, kunnia sille, joka loukkauksen unohtaa!

12 Kuninkaan viha on kuin leijonan ärjyntä, hänen suosionsa kuin nurmikon kaste.

13 Tyhmä poika on isänsä riesa, nalkuttava vaimo kuin vuotava katto.

14 Talo ja tavara peritään isiltä, mutta viisas vaimo on Herran lahja.

15 Laiskuus vaivuttaa syvään uneen, vetelys joutuu näkemään nälkää.

16 Joka käskyt pitää, saa henkensä pitää, mutta kuolemaan kulkee, joka ei tietään tarkkaa.

17 Joka köyhää armahtaa, lainaa Herralle, ja Herra maksaa takaisin hyvän teon.

18 Kurita poikaasi, kun vielä on toivoa, varo sentään hengiltä hakkaamasta.

19 Kiivas mies hankkii äkkiä rangaistuksen. Jos yrität apuun, vain pahennat asiaa.

20 Kuule neuvoja, ota kuritus varteen, että olisit vastedes viisaampi.

21 Ihminen kaavailee monenlaista, mutta kaikki käy Herran tahdon mukaan.

22 Uskollisuus on ihmisessä arvokkainta, parempi on köyhä kuin petollinen.

23 Herran pelko turvaa elämäsi: nukut tyynesti, säikkymättä pahaa.

24 Laiska pistää kätensä ruokavatiin, mutta suuhun saakka käsi ei nouse.

25 Lyö rehentelijää, se on tyhmille opiksi, ojenna viisasta, ja hänen viisautensa kasvaa.

26 Huono ja häpeämätön se poika, joka isäänsä lyö ja äitinsä häätää.

27 Poikani, ellet taivu kuriin, silloin eksyt tiedon tieltä.

28 Vilpillinen todistaja häpäisee oikeutta, jumalaton herkuttelee vääryydellä.

29 Röyhkeää odottaa rangaistus, tyhmyrin selkää raippa.