1 Vả, Sa-lô-môn định cất một cái đền cho danh Đức Giê-hô-va, và một cái cung cho nước mình.

2 Sa-lô-môn bèn lựa bảy vạn người bưng gánh, tám vạn người thợ đẽo đá trên núi, và ba ngàn sáu trăm người đốc công.

3 Sa-lô-môn sai đến Hi-ram, vua Ty-rơ, mà nói rằng: Vua đã hậu đãi Đa-vít, cha tôi, cung cấp cây bá hương cho người đặng cất cái cung để người ở; xin vua cũng hãy đãi tôi như thế.

4 Này tôi toan cất một đền cho danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi, biệt đền ấy riêng ra thánh cho Ngài, đặng xông nhũ hương trước mặt Ngài, bày bánh trần thiết luôn luôn, dâng của lễ thiêu về buổi sáng và về buổi chiều, hoặc trong ngày sa-bát, ngày mồng một, hay là trong những ngày lễ định của Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi; đều đó vốn là một lệ định cho Y-sơ-ra-ên đến đời đời.

5 Đức Chúa Trời chúng tôi vốn cao sang, vượt qua hết các thần; nên cái đền tôi toan cất sẽ nguy nga.

6 Chớ thì ai có sức xây cất cho Chúa một cái đền; vì trời và đến đỗi trời của các từng trời còn chẳng chứa Ngài được thay! Vậy tôi là ai, mà cất được một cái đền cho Chúa? Cất nó chẳng qua là để xông hương tại trước mặt Ngài đó thôi.

7 Vậy, bây giờ, vua hãy sai đến cùng tôi một người giỏi về nghề chế đồ vàng, bạc, đồng, sắt, thạo dệt bằng chỉ tím, đỏ và xanh, cùng biết chạm trổ đủ nghề, để làm việc với những người tài giỏi ở bên tôi, tại Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, mà Đa-vít, cha tôi, đã sắm sẵn.

8 Cũng hãy lấy ở Li-ban gỗ bá hương, gỗ tòng, và gỗ bạch đàn hương mà gởi đến cho tôi vì tôi vẫn biết rằng các tôi tớ vua đều thạo đốn cây trên Li-ban; này các tôi tớ tôi cũng sẽ giúp đỡ các tôi tớ vua,

9 đặng lo đốn sắm sửa cây gỗ cho nhiều; vì cái đền mà tôi toan cất sẽ nguy nga lạ kỳ.

10 Tôi sẽ cấp cho các tôi tớ vua, là những kẻ đốn cây, hai vạn cô-rơ lúa miếng rĩa rồi, hai vạn cô-rơ lúc mạch, hai vạn bát rượu, và hai vạn bát dầu.

11 Hi-ram, vua Ty-rơ, bèn viết thơ gởi cho Sa-lô-môn, mà rằng: Vì cớ Đức Giê-hô-va yêu thương dân sự mình, nên Ngài đã lập vua làm vua trên chúng.

12 Hi-ram lại nói: Ngợi khen Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, là Đấng dựng nên trời đất, vì Ngài đã ban cho vua Đa-vít một con trai khôn ngoan, dẽ dặt, thông minh, để cất một cái đền cho Ngài và một cái cung cho nước người.

13 Bây giờ, tôi sai đến cho vua một người khéo, có trí thông sáng, là Hu-ram -A-bi,

14 con trai của người đờn bà về chi phái Đan, cha người là dân Ty-rơ; người giỏi về nghề chế đồ vàng, bạc, đồng, sắt, đá, và gỗ, thạo dệt chỉ tím, xanh và đỏ sậm, cùng chỉ gai trắng xe mịn, cũng biết làm các thứ chạm trổ, và tạo ra đủ thứ vật xảo mà người ta sẽ biểu nó làm. Nó sẽ làm việc với những thợ khéo của thân phụ vua là Đa-vít chúa tôi.

15 Vậy bây giờ xin chúa tôi hãy gởi cho các tôi tớ chúa lúa miến, lúa mạch, dầu, và rượu, mà chúa tôi đã nói đến;

16 còn chúng tôi sẽ đốn gỗ tại trên Li-ban theo số bao nhiêu vua cần dùng, rồi kết thành bè đem ra biển đến Gia-phô; đoạn vua sẽ chở lên Giê-ru-sa-lem.

17 Sa-lô-môn bèn điểm soát các người ngoại quốc ở trong nước Y-sơ-ra-ên, tùy theo số Đa-vít, cha người, đã điểm soát; thấy được mười lăm vạn ba ngàn sáu trăm người.

18 Trong số đó người đặt bảy vạn người làm kẻ khiêng gánh, tám vạn người đẽo đá trên núi, và ba ngàn sáu trăm người đốc công, đặng sai khiến dân chúng làm việc.

1 Resolveu Salomão edificar uma casa ao nome de Jeová, e uma casa para o seu reino.

2 Contou Salomão setenta mil homens para servirem de carregadores, oitenta mil para cortarem pedras nos montes e três mil e seiscentos para serem inspetores sobre eles.

3 Salomão mandou dizer a Hirão, rei de Tiro: Do mesmo modo que fizeste com Davi, meu pai, e lhe enviaste cedros para lhe edificar uma casa em que morasse, assim também faze comigo.

4 Eis que eu estou para edificar uma casa ao nome de Jeová meu Deus, para lha dedicar, para queimar diante dele incenso aromático, para que não faltem os pães da proposição, e para os holocaustos da manhã e da tarde, nos sábados, nas luas novas, e nas festas fixas de Jeová nosso Deus. Para Israel é isso obrigação perpétua.

5 A casa que eu estou para edificar deve ser grande, porque o nosso Deus é grande sobre todos os deuses.

6 Mas quem é capaz de lhe edificar uma casa, visto que o céu e o céu dos céus o não podem conter? Quem sou eu para lhe edificar uma casa, a não ser para se queimar incenso perante ele?

7 Agora envia-me um homem que saiba trabalhar em ouro, em prata, em bronze, em ferro, em púrpura, em carmesim e em azul, e que saiba fazer toda a sorte de obra de entalhe, com os peritos que estão comigo na Judéia e em Jerusalém, os quais Davi, meu pai, escolheu.

8 Manda-me também do Líbano madeiras de cedro, de cipreste e de ébano; porque sei que os teus servos são destros em cortar madeiras no Líbano. Eis que os meus servos estarão com os teus,

9 para me prepararem madeiras em abundância, porque a casa que eu estou para edificar será grande e maravilhosa.

10 Darei aos teus servos, que cortarem madeiras, vinte mil coros de trigo batido, vinte mil coros de cevada, vinte mil batos de vinho e vinte mil batos de azeite.

11 Hirão, rei de Tiro, respondeu numa carta que enviou a Salomão: Porque Jeová ama ao seu povo, te constituiu rei sobre ele.

12 Disse mais Hirão: Bendito seja Jeová, Deus de Israel, que fez o céu e a terra, que deu ao rei Davi um filho sábio, dotado de discrição e de entendimento, o qual edificasse uma casa a Jeová, e uma casa para o seu reino.

13 Eu te envio um homem perito, dotado de entendimento, Hirão-Abi,

14 filho duma mulher das filhas de Dã, cujo pai era de Tiro, que sabe trabalhar em ouro, em prata, em bronze, em ferro, em pedra, em madeira, em púrpura, em azul, em linho fino e em carmesim; que sabe também fazer toda a sorte de obra de entalhe e idear qualquer coisa necessária; para que lhe seja designado um lugar juntamente com os teus peritos e com os peritos de teu pai Davi, meu senhor.

15 Agora mande meu senhor aos seus servos o trigo, a cevada, o azeite e o vinho, de que falou;

16 e nós cortaremos tanta madeira do Líbano, quanta houveres mister, e a traremos em jangadas pelo mar até Jopé; e tu mandarás transportá-la para Jerusalém.

17 Salomão mandou fazer uma resenha de todos os estrangeiros que havia na terra de Israel, depois da resenha que tinha mandado fazer seu pai Davi; e acharam-se cento e cinqüenta e três mil e seiscentos.

18 Destes escolheu setenta mil para servirem de carregadores, e oitenta mil para cortarem pedras nos montes, e três mil e seiscentos para fazerem trabalhar o povo.