1 (1-:2) Ep-ra-im ăn gió, chạy theo sau gió đông. Mỗi ngày, nó thêm nhiều sự nói dối và sự hoang vu; nó lập giao ước với A-si-ri, và đem dầu vào Ê-díp-tô.

2 (12 -3) Đức Giê-hô-va cũng có sự khẩn cầu với Giu-đa, và Ngài sẽ phạt Gia-cốp theo đường lối nó; Ngài sẽ báo trả nó theo việc nó lam.

3 (12 -4) Vừa lúc ở trong lòng mẹ, Gia-cốp nắm gót chơn anh mình; và đến tuổi trưởng thành, có quyền nơi Đức Chúa Trời.

4 (12 -5) Người có quyền hơn thiên sứ, và được thắng; khóc lóc và khẩn cầu người. Ngài đã gặp người tại Bê-tên, và ấy đó là nơi Ngài phán cùng chúng ta,

5 (12 -6) tức là Giê-hô-va Đức Chúa Trời vạn quân; danh kỷ niệm Ngài là Đức Giê-hô-va.

6 (12 -7) Vậy ngươi khá trở lại cùng Đức Chúa Trời ngươi; giữ sự nhơn từ và sự công bình, luôn luôn trông đợi Đức Chúa Trời ngươi.

7 (12 -8) Nó là người buôn bán cầm những cân dối trá trong tay mình; nó ưa gian lận.

8 (12 -9) Phải, Ep-ra-im nói rằng: Thật, ta đã trở nên giàu; ta đã được của cải. Trong mọi việc ta làm chẳng hề thấy một việc gian ác gì là tội lỗi.

9 (12-10) Ta là Đức Giê-hô-va, làm Đức Chúa Trời ngươi từ khi ngươi ra khỏi đất Ê-díp-tô, ta sẽ còn làm cho ngươi dưới các trại như trong những ngày lễ trọng thể.

10 (12-11) ta cũng đã phán cho các kẻ tiên tri; đã thêm nhiều sự hiện thấy và đã cậy chức vụ các kẻ tiên tri mà dùng thí dụ.

11 (12-12) Ga-la-át là gian ác, chúng nó chỉ là giả dối. Chúng nó dâng những bò đực trong Ghinh-ganh; nên những bàn thờ chúng nó giống như những đống trong luống cày nơi ruộng.

12 (12-13) Gia-cốp trốn đến ruộng A-ram; Y-sơ-ra-ên làm tôi để được vợ, và vì được vợ mà người chăn các bầy.

13 (12-14) Đoạn, Đức Giê-hô-va nhờ một đấng tiên tri đem Y-sơ-ra-ên khỏi Ê-díp-tô; và nhờ đấng tiên tri gìn giữ nó.

14 (12-15) Ep-ra-im chọc cho ta phát cơn giận đắng cay; nên máu nó sẽ đổ lại trên nó, và Chúa sẽ trả sự sỉ nhục cho nó nữa.

1 Efraim apascenta o vento, e caça o vento oriental; continuamente multiplica mentiras e desolação; fazem aliança com a Assíria, e o azeite é levado para o Egito.

2 Jeová tem uma controvérsia com Judá, e visitará sobre Jacó os seus caminhos; conforme os seus feitos lhe recompensará.

3 No ventre pegou do calcanhar de seu irmão, e na idade varonil perseverou com Deus;

4 sim, perseverou com o anjo, e prevaleceu. Chorou e fez-lhe súplicas. Achou-o em Betel, e ali falou ele conosco,

5 a saber, Jeová, Deus dos exércitos; Jeová é o seu memorial.

6 Tu, pois, converte-te ao teu Deus; guarda a misericórdia e o juízo, e espera sem cessar no teu Deus.

7 Canaã! na sua mão está a balança enganosa; ama a opressão.

8 Efraim disse: Certamente estou enriquecido, tenho adquirido para mim riquezas; em todos os meus trabalhos não acharão em mim iniqüidade alguma que seja pecado.

9 Eu, porém, sou Jeová teu Deus desde a terra do Egito; eu ainda te farei habitar de novo em tendas, como nos dias da festa solene.

10 Também falei aos profetas e multipliquei as visões, e pelo ministério dos profetas usei de parábolas.

11 Acaso é Gileade iniqüidade? são totalmente vaidade. Em Gilgal sacrificam bois; os seus altares se acham como montões de pedra nos sulcos do campo.

12 Jacó fugiu para o campo de Aram, e Israel serviu para ter mulher, e para ter mulher guardou ovelhas.

13 Por um profeta Jeová fez a Israel sair do Egito, e por um profeta foi Israel preservado.

14 Efraim mui amargamente provocou-me à ira; portanto sobre ele será deixado o seu sangue, e o seu Senhor lhe tornará o seu opróbrio.