1 Đức Giê-su cùng môn đệ đến bờ biển bên kia thuộc địa phận của người Giê-ra-sê.
2 Một người bị tà linh ám từ nghĩa địa chạy ra đón khi Ngài vừa bước ra khỏi thuyền.
3 Hắn sống nơi mồ mả, dù dùng dây xích cũng không ai xiềng hắn được.
4 Đã nhiều lần bị cùm, bị xích, song hắn bẻ xích phá cùm, chẳng ai trị nổi.
5 Suốt ngày đêm hắn lang thang nơi nghĩa địa và trên đồi hoang, la hét và lấy đá rạch mình.
6 Khi thấy Đức Giê-su từ đằng xa hắn chạy đến quỳ lạy Ngài,
7 kêu lớn lên rằng: "Lạy Đức Giê-su, Con Đức Chúa Trời Chí Cao, tôi có làm gì đến Ngài đâu? Tôi cầu Trời xin Ngài đừng hành hạ tôi;"
8 vì Đức Giê-su vừa bảo rằng: "Hỡi tà linh, hãy xuất khỏi người này."
9 Rồi Ngài lại hỏi: "Tên mầy là gì?" Quỷ đáp: "Tên tôi là đạo binh, vì chúng tôi đông."
10 Quỷ nài xin Ngài đừng đuổi chúng ra khỏi vùng ấy.
11 Bấy giờ có đàn heo rất đông đang ăn trên đồi,
12 các quỷ van nài Ngài: "Xin cho chúng tôi đến nhập vào bầy heo kia."
13 Ngài cho phép. Các tà linh xuất khỏi người bị ám và nhập vào bầy heo ước chừng hai ngàn con, cả bầy lao đầu qua bờ đá, rơi xuống biển chết chìm hết.
14 Những kẻ chăn heo chạy trốn và đồn tin này khắp thành phố và thôn xóm gần đó. Dân chúng đến để xem việc gì đã xảy ra.