1 Bô-ô đi đến cửa thành và ngồi xuống, chẳng bao lâu thì người bà con có quyền chuộc tài sản mà Bô-ô đã nói, đi qua. Bô-ô bèn nói: "Mời anh đến đây và ngồi xuống." Người ấy lại gần và ngồi xuống.
2 Bô-ô mời mười vị trưởng lão trong thành lại và nói: "Kính mời quý vị ngồi đây." Các trưởng lão bèn ngồi xuống.
3 Bấy giờ Bô-ô nói với người có quyền chuộc sản nghiệp rằng: "Na-ô-mi đã từ nước Mô-áp trở về, muốn bán miếng đất thuộc về Ê-li-mê-léc, là bà con chúng ta.
4 Nên tôi nghĩ tôi phải cho anh biết và xin anh rằng: trước mặt những người ngồi đây và trước mặt quý vị trưởng lão trong dân, xin anh hãy mua miếng đất ấy đi. Nếu anh muốn chuộc sản nghiệp đó, xin anh hãy chuộc nó đi. Còn không, xin anh hãy nói ra cho tôi biết. Vì trước anh, không ai có quyền đó; còn sau anh, quyền đó thuộc về tôi."Người ấy đáp: "Tôi sẽ chuộc miếng đất ấy."
5 Bô-ô lại nói: "Ngày anh làm sở hữu chủ cánh đồng lúa của Na-ô-mi cũng là ngày anh phải tiếp nhận Ru-tơ, người Mô-áp, góa phụ của người đã chết, để nối danh người chết trên sản nghiệp người."
6 Nghe thế, người có quyền chuộc sản nghiệp nói: "Nếu vậy, tôi không thể chuộc sản nghiệp ấy được, vì nó có thể tổn hại đến sản nghiệp của tôi. Xin anh hãy nhận lấy quyền chuộc sản nghiệp ấy đi. Vì tôi không thể chuộc nó được."
7 Khi ấy, trong dân Y-sơ-ra-ên có tục lệ về việc chuộc mua hay đổi chác rằng: Để xác quyết sự giao dịch, người nầy phải cởi một chiếc giầy của mình mà trao cho người kia. Đây là cách mà người Y-sơ-ra-ên thỏa thuận với nhau trong việc khế ước ngày xưa.
8 Vậy, người có quyền chuộc sản nghiệp nói cùng Bô-ô: "Xin anh hãy chuộc mua sản nghiệp đó đi." Rồi người cởi chiếc giầy của mình ra.
9 Bấy giờ Bô-ô nói cùng các vị trưởng lão và cả dân chúng rằng: "Hôm nay quý vị là những người làm chứng rằng tôi chuộc miếng đất nơi tay của Na-ô-mi, cùng tất cả những gì thuộc về Ê-li-mê-léc, và tất cả những gì thuộc về Ki-li-ôn và Mạc-lôn.
10 Tôi cũng xin nhận Ru-tơ, người Mô-áp, vợ của Mạc-lôn, để làm vợ tôi, và để nối danh người chết trên sản nghiệp người, hầu cho danh của người chết sẽ không bị mất giữa vòng bà con mình và giữa dân cư của thành mình. Hôm nay xin quý vị làm chứng cho."
11 Bấy giờ cả dân chúng đang ở tại cổng thành và các trưởng lão đều nói rằng: "Chúng tôi xin làm chứng. Cầu xin CHÚA ban phước cho người nữ vào nhà ngươi sẽ như Ra-chên và Lê-a, là hai người cùng nhau xây dựng nhà Y-sơ-ra-ên. Nguyện ngươi được cường thịnh ở Ép-ra-ta và nổi danh ở Bết-lê-hem.
12 Nguyện các con cái CHÚA cho ngươi do người nữ nầy sinh ra sẽ làm cho nhà ngươi giống như nhà của Pha-rết, mà Ta-ma đã sinh cho Giu-đa."
13 Vậy Bô-ô lấy Ru-tơ làm vợ. Khi họ sống với nhau, CHÚA cho nàng có thai, và nàng sinh được một con trai.
14 Bấy giờ các bà nói với Na-ô-mi rằng: "Thật đáng chúc tụng CHÚA, là Đấng không để cho bà chẳng có người chuộc lại sản nghiệp của bà. Nguyện danh của người ấy được tôn trọng trong Y-sơ-ra-ên.
15 Người ấy sẽ khôi phục lại cuộc đời bà và là người giúp đỡ bà dưỡng già. Vì con dâu bà thương yêu bà, con dâu ấy quý cho bà hơn bảy con trai. Con dâu bà đã sinh con cho người ấy."
16 Na-ô-mi bồng đứa trẻ đặt vào lòng mình và làm người vú nuôi nó.
17 Các bà trong xóm đặt tên cho nó và nói rằng: "Một đứa con trai đã sinh ra cho Na-ô-mi." Họ đặt tên nó là Ô-bết. Ô-bết là cha của Y-sai, Y-sai là cha của Đa-vít.
18 Đây là dòng dõi của Pha-rết:Pha-rết sinh Hết-rôn,
19 Hết-rôn sinh Ram,Ram sinh A-mi-na-đáp,
20 A-mi-na-đáp sinh Na-ách-son,Na-ách-son sinh Sanh-môn,
21 Sanh-môn sinh Bô-ô,Bô-ô sinh Ô-bết,
22 Ô-bết sinh Y-sai,và Y-sai sinh Đa-vít.