1 Tôi lớn tiếng cầu khẩn Đức Chúa Trời;Tôi cầu khẩn Đức Chúa Trời và Ngài lắng tai nghe tôi.
2 Trong ngày gian truân tôi tìm kiếm Chúa;Ban đêm tôi giơ tay cầu khẩn Ngài không mệt mỏi;Tâm hồn tôi không chịu ai an ủi.
3 Tôi nhớ đến Đức Chúa Trời và than vãn;Tôi suy tư và tâm linh tôi kiệt quệ.Sê-la
4 Ngài giữ cho mí mắt tôi cứ mở ra;Tôi quá bối rối không thể nói nên lời.
5 Tôi nghĩ đến những ngày thời đại trước,Vào những năm xa xưa.
6 Ban đêm tôi nhớ lại bài ca của tôi;Tôi suy tư trong lòng và tâm linh tự vấn.
7 Lẽ nào Chúa sẽ từ bỏ chúng ta đời đờiVà không bao giờ ban ơn cho chúng ta nữa?
8 Lẽ nào tình thương của Ngài đã chấm dứt mãi mãi,Những lời hứa của Ngài đã không còn đời đời?
9 Lẽ nào Đức Chúa Trời đã quên ban ơn?Hay trong cơn giận Ngài đã khép lòng thương xót?Sê-la
10 Và tôi nói: Điều đau đớn cho tôi là:Cánh tay phải của Đấng Chí Cao đã thay đổi!
11 Tôi sẽ nhắc lại những công việc của CHÚAVà tôi nhớ đến những phép lạ của Ngài thuở xưa.
12 Tôi sẽ suy gẫm về tất cả những phép lạ của NgàiVà suy tư về những công việc Ngài đã làm.
13 Lạy Đức Chúa Trời, đường lối của Ngài là thánh khiết;Có Thần nào vĩ đại như Đức Chúa Trời chăng?
14 Ngài là Đức Chúa Trời, Đấng làm phép lạ;Ngài bày tỏ quyền năng Ngài giữa các dân.
15 Ngài đã đưa tay cứu chuộc con dân Ngài,Tức là dòng dõi Gia-cốp và Giô-sép.Sê-la
16 Lạy Đức Chúa Trời,Dòng nước thấy Ngài thì sợ hãi;Vực thẳm thấy Ngài thì run rẩy.
17 Các tầng mây làm đổ cơn mưa,Bầu trời phát ra tiếng sấm;Những chớp nhoáng của Ngài loé lên.
18 Tiếng sấm của Ngài ở trong cơn gió lốc;Chớp nhoáng chiếu sáng thế gian;Quả đất rung chuyển và lay động.
19 Con đường của Ngài xuyên qua biển cả;Các lối đi của Ngài vượt qua biển sâu;Nhưng không ai tìm thấy được vết chân Ngài.
20 Ngài dùng tay Môi-se và A-rônDẫn dắt dân Ngài như một đàn chiên.