26 Vì mỗi khi các con ăn bánh và uống chén này hãy truyền bá sự chết của Chúa cho đến khi Ngài đến.
13 Chẳng có tình yêu nào vĩ đại hơn là tình yêu của người chịu hy sinh tính mạng cho bạn hữu mình.
16 Đây là điều giúp chúng ta biết tình yêu thương là gì: Ấy là Ngài đã hy sinh mạng sống mình vì chúng ta. Vậy chúng ta cũng nên hy sinh mạng sống mình vì anh chị em.
28 Đức Giê-su biết mọi việc đã hoàn tất để ứng nghiệm Kinh Thánh thì bảo: "Ta khát."
29 Tại đó có một bình đầy giấm, nên người ta lấy một miếng bọt biển nhúng giấm, gắn vào đầu một cành bài hương đưa lên tận miệng Ngài.
30 Sau khi nếm giấm, Đức Giê-su thốt lên: "Xong rồi." Đoạn, Ngài gục đầu xuống, trút linh hồn.
2 Chính Ngài là lễ vật hy sinh chuộc tội lỗi chúng ta, không những tội lỗi chúng ta mà thôi, nhưng tội lỗi của cả thế gian nữa.
16 Vì Đức Chúa Trời yêu thương nhân loại, đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, để ai tin nhận Đấng ấy sẽ không bị hư mất nhưng được sự sống vĩnh phúc.
22 Thưa đồng bào Y-sơ-ra-ên, xin hãy nghe các lời này: Đức Giê-su, người Na-xa-rét đã được Đức Chúa Trời chứng nhận trước mặt quý vị bằng những việc quyền năng, phép mầu và dấu lạ mà qua Ngài, Đức Chúa Trời đã làm giữa quý vị như chính quý vị đã biết rõ.
23 Ngài đã bị nộp cho quý vị theo chương trình và sự biết trước của Đức Chúa Trời, và quý vị đã mượn tay kẻ gian ác mà đóng đinh xử tử Ngài trên thập tự giá.
24 Nhưng Đức Chúa Trời đã làm cho Ngài sống lại, giải cứu Ngài khỏi nỗi thống khổ của sự chết, vì nó không thể giam giữ Ngài được.
51 Kìa, bức màn trong đền thờ bị xé ra làm đôi từ trên xuống dưới; đất rúng động và đá nứt ra.
52 Mồ mả mở ra, nhiều xác của các thánh đã chết được sống lại,
53 ra khỏi mộ. Sau khi Đức Giê-su sống lại, họ đi vào thành thánh hiện ra cho nhiều người.
54 Khi viên đội trưởng và những lính canh Đức Giê-su thấy đất rúng động và những điều xảy ra, họ kinh sợ, nói: "Người này thật là Con Đức Chúa Trời!"
9 Chúng ta biết rằng Chúa Cứu Thế đã từ chết sống lại, Ngài không còn chết nữa, sự chết không còn cai trị trên Ngài.
10 Bởi vì Ngài chết là chết cho tội lỗi một lần đầy đủ cả, nhưng Ngài sống là sống cho Đức Chúa Trời.
11 Ta là người chăn nhân từ. Người chăn nhân từ hy sinh tính mạng vì đàn chiên.
33 Từ giữa trưa đến ba giờ chiều, tối tăm bao trùm khắp đất.
34 Vào lúc ba giờ chiều, Đức Giê-su kêu lớn tiếng: "Ê-lô-i, Ê-lô-i, la-ma sa-bách-tha-ni?", nghĩa là: "Đức Chúa Trời tôi ôi, Đức Chúa Trời tôi ôi, sao Ngài lìa bỏ tôi?"
16 Vì đàn chó bao quanh tôi,Lũ người hung dữ vây phủ tôi,Chúng đâm thủng chân tay tôi.
17 Tôi có thể đếm hết xương cốt tôi,Chúng nhìn chòng chọc, chúng nhìn tôi hau háu.
18 Chúng chia nhau áo xống tôi,Bắt thăm để lấy y phục tôi.
7 Tất cả những người thấy tôi đều chế nhạo,Họ trề môi, họ lắc đầu:
8 Nó nhờ cậy CHÚA,Để Ngài giải cứu nó.Vì Ngài vui lòng vì nó,Hãy để Ngài cứu nó.
10 Vì nếu khi chúng ta là kẻ thù nghịch mà còn được giải hòa với Đức Chúa Trời qua sự chết của Con Ngài thì khi đã được hòa giải rồi chúng ta lại càng sẽ được cứu bởi chính sự sống của Ngài là dường nào.
23 Toán lính đóng đinh Đức Giê-su xong, lấy áo xống Ngài chia làm bốn phần, mỗi người một phần. Còn áo trong của Ngài, vì dệt nguyên tấm, không có đường may, nên họ bảo nhau:
24 "Đừng xé áo ra nhưng chúng ta hãy bắt thăm xem ai được." Như vậy để ứng nghiệm lời Kinh Thánh:"Chúng chia nhau áo xống tôiVà bắt thăm lấy áo trong của tôi."Bọn lính đã làm đúng những điều đó.
25 Mẹ của Đức Giê-su, dì của Ngài, Ma-ri vợ của Cơ-lê-ô-ba, và Ma-ri Ma-đơ-len đứng gần thập tự giá của Chúa.
26 Đức Giê-su thấy mẹ Ngài và môn đệ Ngài yêu quý đứng đó thì thưa với mẹ: "Xin mẹ nhận người này làm con!"
27 Rồi Ngài bảo môn đệ ấy: "Đây là mẹ con!" Từ lúc ấy, môn đệ này rước bà về ở với mình.
33 Đến một nơi gọi là Đồi Sọ, họ đóng đinh Ngài trên thập tự giá cùng với hai tên tử tội, một tên bên phải, một tên bên trái.
34 Đức Giê-su cầu nguyện: "Lạy Cha, xin tha thứ cho họ, vì họ không biết mình đang làm gì!" Họ bắt thăm chia áo xống của Ngài.
35 Dân chúng đứng xem. Nhưng các người lãnh đạo phỉ báng Ngài: "Nó đã cứu người khác, hãy để nó tự cứu mình, nếu nó đúng là Chúa Cứu Thế, Đấng Đức Chúa Trời chọn lựa!"
36 Các binh sĩ cũng chế giễu Ngài, đến gần đưa giấm lên cho Ngài,
37 và nói: "Nếu anh là Vua dân Do Thái, hãy tự cứu mình đi!"
38 Trên đầu Ngài có một tấm bảng ghi: "Đây là Vua dân Do Thái."
39 Một trong hai tên tử tội đang bị treo trên thập tự giá cũng phỉ báng Ngài: "Ông không phải là Chúa Cứu Thế sao? Hãy tự cứu mình và cứu luôn chúng tôi đi!"
40 Nhưng tên cướp kia quở trách nó. "Bị cùng một hình phạt mà mày không sợ Đức Chúa Trời sao?
41 Mày và tao bị xử thật công minh vì hình ta chịu xứng với tội ta làm. Nhưng Người này không làm điều gì trái!"
42 Tên cướp tiếp: "Lạy Đức Giê-su, khi vào đến Nước Ngài, xin nhớ đến con!"
43 Chúa đáp: "Thật Ta bảo cho con biết, hôm nay con sẽ ở với Ta trong Ba-ra-đi."
3 Anh chị em không biết rằng tất cả chúng ta đã được báp-tem vào trong Chúa Cứu Thế Giê-su là chúng ta được báp-tem vào trong sự chết của Ngài sao?
4 Vậy, qua Báp-tem chúng ta được chôn với Ngài vào trong sự chết, cho nên cũng như Chúa Cứu Thế nhờ vinh quang của Cha được từ chết sống lại thì chúng ta cũng có thể sống trong đời sống mới thể ấy.
27 Như đã được ấn định, loài người phải chết một lần, sau đó phải chịu xét đoán.
28 Vậy Chúa Cứu Thế đã hy sinh một lần để xóa bỏ tội lỗi của nhiều người. Ngài sẽ xuất hiện lần thứ nhì, không phải để gánh tội lỗi nữa, nhưng để cứu rỗi những người trông đợi Ngài.
8 Ngài đã tự hạ mình xuống,Chịu vâng phục cho đến chết,Thậm chí chết trên thập tự giá.
5 Chính người bị đâm vì sự vi phạm của chúng ta,Bị chà đạp vì sự gian ác của chúng ta.Hình phạt người chịu để chúng ta được bình an,Vết thương người mang để chúng ta được chữa lành.
6 Tất cả chúng ta đều như chiên đi lạc,Mỗi người đi theo đường lối riêng của mình.Nhưng CHÚA đã chấtTội lỗi của tất cả chúng ta trên người.
7 Người bị áp bức và khổ sởNhưng không hề mở miệng.Như chiên bị dẫn đi làm thịt,Như cừu câm nín đứng trước kẻ hớt lông;Người không hề mở miệng.